Saturday, September 25, 2010

Thứ 7...

Thế ra hôm nay thứ 7 mà người ta cũng bắt tội em ghê, bắt em phải ngồi lại gần 2 tiếng mới được ăn cơm. Làm anh hựn lắm, vì anh cũng đợi, trong bụng cứ lo ngay ngáy mà hông biết làm sao, một phần nghĩ em về nhà đang nghỉ ngơi hok dám đánh thức, một phần lo hok biết có chuyện gì xảy ra k. Đấy, anh cứ cả lo, cả nghĩ như vậy đấy. Nhưng hok lo sao được khi cứ nghĩ đến dáng em như con sẻ nhỏ ấy, em có mần sao thì chẳng biết anh sống sao nữa. Ngồi nhìn vào cái máy tính mà đợi, mà ngồi, mà nằm rồi cứ choàng dậy nhìn xem có động tĩnh gì k. Lúc e nhắn lại mừng gì đâu, từ đó mới thấy nhẹ nhàng trở lại, lúc em nhắn tới cũng là lúc anh đang cầm cái điện thoại đắn đo định gọi cho em á.
Lúc đó mới bình yên, lại iu đời fat...hihiii... đọc bài blog bài thơ của LQV, thích thật thấy nó giống mình quá chừng. Rồi tự nhớ là năm ngoái mình có làm 1 bài nào đó, lục lại đọc, hok hay nhưng lúc đó viết thiệt tình dễ sợ...hihii...đưa lên cho em đọc lun..hihii  (hức, hok đổi đc font, lại oánh tay zị...hức)
"Thành phố nao nhiêu triệu con người
trong đó chắc sẽ có em tôi
gió cứ cuốn đêm mưa chợt lạnh
đườgn cứ dài và cứ chạy loanh quanh
buổi sáng nào là buổi sáng xanh
của bình minh và loài hoa bật nảy
ngơ ngáo tìm trong từng lượt người qua
mặc những mắt nhìn dìm vào mệt lả
tôi đã đi qua những đâu, ngã tư
những giao lộ không nhớ hết tên
những đèn xanh đèn đỏ
em đang ở đâu, em sẽ về đâu
đoạn đường nào hồn ta gặp gỡ
biết yêu em từ thuở biết nhân gian
em đâu rồi cho tôi bớt gian nan.
ngày đâu phải là dài vô tận
đêm đâu phải cứ tàn sau cơn tỉnh giấc
vẫn có những cơn mơ theo gió bấc
và tôi còn tìm trong muôn mặt người dưng.

em đừng quá khứ, em đừng tương lai
dẫu có buồn, có vui hay còn nông nổi
hai bốn năm cần trông thấy nhau
để tình yêu... bắt đầu
1.05.09"

Còn đây là bài anh làm khi bên kia í, cái thời gian mà e cứ hay hỏi anh này nọ mừ a hem trả lời í, bởi dzì nó là.............thía này (dù hem hay nhưng lúc đó dziết theo cách nghĩ...........nông dân nhứt nên hem có gọt giũa hay sửa chi hết á...hihihi)
"
Em có biết tại sao anh thường hôn lên mắt em
Trong cả khi em khóc lẫn lúc cười?
Anh muốn khoảng trời em không còn bóng tối
Những sầu đau xin chút sẻ chia.
Em có biết tại sao anh thường hôn lên tóc em
Cả những khi tóc rối bờ vai?
Anh muốn hương tóc em giữ lại
Chút vụng về thuở còn thơ dại.
Em có biết tại sao anh thường nói cho em giận dỗi
Rồi ôm em thật chặt giữa mắt môi?
Anh muốn em vẫn cứ là nông nổi
Ngay cả khi yêu trong những phút yếu lòng.
Em có biết tại sao anh thường từ chối
Những câu hỏi của em và lảng tránh trả lời?
Anh muốn bên em như một điều hiển nhiên không điều gì thay đổi
Chẳng cần lí do trong suốt cuộc đời này.
                                                            Nam Ninh 09/09"
Mừ công nhựn là lâu nay ............hớ hênh thiệt, đi dzới ng iu mừ toàn hớ hênh thui...hihiii... hem phải khó tính zới em mô, nhưng zì nó là chiện cần thiết nên a cứ hay nhắc zị á...hihii....níu có chiện gì hay "bầu tâm sự" chi nói a bít hen...iu iu nà...mum mum...

1 comment:

  1. Nghĩa là có người mong đợi mình đấy, hihi. mum mum chồng iu!

    ReplyDelete