Viết cho tháng 4
Mình đang ngồi đây giữa tháng tư qua nửa
Còn thương cho tháng ba vụng về những câu chuyện cũ
Thương cho buổi sáng đầu tiên café thật sớm
Để rồi chẳng nhớ nổi tên.
Nơi ấy tháng ba, mình đã thấy một loài hoa
Khều vào những góc cạnh của bức tường xù xì vôi vữa
Nắng chói lóa
Những cánh hoa rung rinh không chờ không đợi
Chúng sống cho cuộc đời để le lói rũ xuống nhau.
Tháng tư thờ ơ vô tình như kẻ chồn chân chợt giật mình về cơn mưa cũ
Có tóc ai bay, có vai ai ướt
Có chút tình nhỏ giọt rất mau
Có bàn chân bỗng quấn riết bóng nhau
Có bàn tay chưa cầm mà đã xa vời vợi
Có những điều không như mong đợi
Có những điều nuối tiếc để biết rằng mình còn hạnh phúc tiếp sau.
Tháng tư – một điệp khúc
Của những tâm hồn một thời yêu đương không hờn, không oán
Không cần điều gì gọi là định ước…
Như câu thơ không hề báo trước
Vô tình chảy ngược vào tim….
Nam Ninh 15.4.2010