Em có buồn không khi đã lỡ yêu anh
Một thằng con trai với trái tim sỏi đá
Một thằng con trai mọc từ rơm rạ
Chẳng hiểu gì về những góc riêng nhau.
Đã mấy ngày rồi em lên cơn đau
Anh chỉ biết lặng câm, đứng nhìn mà không biết làm gì hết
Chẳng có bát cháo hành, chẳng có ai đưa viên thuốc
Anh quả chẳng bằng nàng Thị Nở ngờ nghệch khi xưa.
Có lẽ em đã buồn nằm thu mình một góc
Như anh của những tháng năm trùm chăn run bần bật
Không nhấc nổi mình, mà cũng chẳng biết cậy nhờ ai
Có lúc thấy mình như 1 kẻ quái thai.
ừ thì em hờ hững với nỗi buồn và cả những cơn đau
Những lời nói dửng dung, những lời ca xát muối
Anh như kẻ vô phương chẳng khi nào tới được
Những lúc em cần cho giấc ngủ đến mau.
Anh vẫn chỉ như 1 thằng con trai với nụ cười ngờ nghệch
Và cuộc đời anh cũng chỉ như cơn mưa mau
Anh vẫn tự hỏi lòng mình có phải chăng là đá
Hay là cát, ghim trong lòng rồi sóng cũng cuốn trôi xa.
Anh vẫn chỉ là một thằng con trai vụng về
Một thằng con trai có lẽ 1 đời sẽ còn làm em trăn trở
…. Ai ơi xin đừng…. ném vỡ lòng nhau…